++ Chào mừng các bạn ghé thăm Blog của tôi ++ Một ngày vui vẻ nhé! ++

Thứ Ba, 8 tháng 2, 2011

Nhà thơ xứ Quảng .. chuyện ăn ngày Tết

Tạm gác những bận rộn chuẩn bị cho Ngày thơ Việt Nam cùng bạn bè văn sĩ, tạm lắng niềm vui lần đầu tiên công trình thơ độc bản mà các nhà thơ chung tay làm mang lại món tiền lớn đầy ý nghĩa, nhà thơ xứ Quảng Lê Minh Quốc chuẩn bị khăn gói về quê đón Tết theo "tiếng gọi" từ những món ăn mẹ nấu ngày xưa.
- Anh thích món ăn gì nhất trong ngày Tết?
- Những món ăn mẹ cho ta ăn thuở ấu thơ luôn ám ảnh trong trí nhớ, ngọt bùi trong ký ức. Có thể sau này, khi lớn lên, ta được ăn biết bao “món ngon vật lạ” trên đời nhưng cũng không thể sánh nổi... Bởi món ăn của ngày xa xưa ấy không chỉ có ý nghĩa vật chất mà nó còn cả tấm lòng, tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho ta.
Đến nay, tôi vẫn chưa quên được món ăn ngày Tết do chính tay mẹ mình nấu nướng. Món ăn mà tôi thích nhất là thịt heo ngâm nước mắm. Không rõ, trong Nam ngoài Bắc có món này không ? Là những miếng thịt heo thật ngon, đem luộc chín (nhưng chín đến mức độ nào là một "bó quyết" của người nội trợ tài hoa). Sau đó, để cho ráo nước, rồi đặt trong thẩu và đổ nước mắm vào. Điều khó nhất là phải pha chế nước mắm như thế nào thì mới “đúng điệu”? Đó cũng là một... "bí mật"! Dù thế nào đi nữa, nhưng chắc chắn phải là loại thượng hạng, phải là nước mắm Nam Ô thì mới... đúng “bài bản”! Lúc ấy ăn miếng thịt ta thấy ngon lạ lùng. Nay tôi đã lớn. Mẹ tôi đã già. Trong ngày Tết tôi không còn được ai làm cho món ăn ấy nữa. Nghĩ lại, thấy bùi ngùi và thương tiếc năm tháng đã xa...

- Chuyện ăn uống trong ngày Tết của anh như thế nào?
- Chuyện ăn uống trong ngày Tết của tôi vốn dễ dãi. Có gì ăn nấy. Nhưng thích nhất vẫn là được ăn cơm với những món ăn bình dị hằng ngày. Nói như kiểu người Quảng Nam là "chắc bụng". Dù ngày Tết, nhưng nếu ăn uống như thế thì ta mới "giữ được phong độ", chứ ăn uống thất thường mà rượu bia "tràn ngập" và "tuôn trào" như sông như suối thì chỉ ngất ngứ rồi... ngáp là cái chắc!

- Anh đón Tết như thế nào?
- Dù lập nghiệp tại Sài Gòn tròm trèm đã 30 năm, nhưng chưa bao giờ tôi đón Tết tại đây. Cuối năm là tôi lại quay về quê nhà. Về như một cách "tiếp thu năng lượng" cho những ngày sắp đến. Về để tìm một nghỉ ngơi sau tháng ngày dằng dặc mưu sinh kiếm sống. Có thể lúc ấy tôi sẽ ngồi Đếm gió:

Ngày xuân trên bến sông quê
Tôi ngồi đếm gió thả về hư không
Gió thơm như một hồi chuông
Tôi vui là bởi nỗi buồn đã tan
Chân mây gầy nụ hoàng lan
Tôi ngồi đếm gió nhẹ nhàng đi qua
Tiếng chuông vời vợi ngân nga
Bàn tay níu lại thiết tha yêu đời
Lúc buồn đếm gió mà chơi
Khi vui gió đếm giúp tôi nỗi buồn

Về quê một mình. Vì thế, trong sum họp của gia đình cái gã đàn ông ngoài bốn mươi vẫn "đơn thương độc mã" là tôi vẫn cứ như "lọt" ra ngoài. Đêm ba mươi Tết, cũng như mọi người, là một khoảnh khắc thiêng liêng nhất trong một năm. Lúc ấy, tôi thích ngồi một mình để nghĩ ngợi về những ngày đã qua hoặc lang thang một mình trên những con đường quen thuộc của tuổi nhỏ tìm kiếm lại ngày tháng cũ...

- Điều gì ở những ngày Tết thuở nhỏ làm anh còn nhớ đến bây giờ?
- Kỷ niệm tốt tươi nhất trong đời tôi vẫn là ngày mồng một Tết, anh em tôi mặc quần áo mới chúc ông bà sống lâu muôn tuổi, để rồi được dì, cậu, ba mẹ "lì xì" những đồng tiền mới đựng trong phong bì đỏ chói.

- Anh nhận xét gì về phong vị ngày Tết hôm nay?
- Dù hàng ngàn hàng triệu năm nữa, tôi nghĩ, phong vị Tết trong tâm thế của người Việt vẫn thiêng liêng như thuở nào. Cho dù siêu thị mọc lên ngày càng nhiều; hàng hóa đa dạng hơn; nhịp sống có hối hả hơn, tất bật hơn... nhưng trong ngày Tết tất cả những thứ ấy vẫn mang một ý nghĩa khắc hẳn ngày thường. Món ăn của ngày Tết còn có hương vị của sự sum họp, đoàn tụ; trong bộ quần áo mới còn có cả niềm vui trong trẻo của ngày Nguyên đán; trong giọng nói tiếng cười không chỉ mang ý nghĩa thông tin mà còn là nỗi niềm tâm sự và chia sẻ... Ngày Tết của Hôm Nay, tôi vẫn đón nó bằng tâm thế náo nức, chờ đợi, hân hoan của Hôm Qua.

- Năm nay anh ăn Tết như thế nào?
- À, cũng như mọi năm. Tôi vẫn về quê trên chuyến bay vào ngày cuối cùng của một năm. Mở rộng lồng ngực để đón gió mới. Mở to mắt để nhìn nắng mới. Và hy vọng những niềm vui mới.
Thoại Hà thực hiện
(báo e-Van)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...